Thứ Bảy, 1 tháng 10, 2011

Không đề

Chuyện Toàn đấy nhưng lại là chuyện mình. Có hai đồng đội đọc xong thì viết tặng mình mấy câu thơ, đều không đề. Hay dở ra sao thì không biết nhưng nó nói đúng ruột gan mình.

Từ Trung sĩ 1, CCB Quân đoàn 4
Trái tâm tư chín rồi ...
Rụng về miền cát cháy.
Hoa hay là Ánh đấy
Mà loanh quanh đi tìm?

Tóc sương sờ soạng trái tim
Bỗng nhiên vớ được con chim đồi mồi.
Hỏi em, em đã xa rồi.
Hỏi ta, ta đã nửa đời uống quên.

..........................
Tặng bác Phong Quảng

Từ votmuoi_CCB Quân đoàn 3
Đã được trải qua là đã được
Dù niềm vui hay nỗi khổ đau
Có nỗi niềm mang mãi đến mai sau
Thành cát bỏng quê nghèo xa ngái
Có những phận người để người mang mãi
Dù mong manh như Ánh dương tàn
Một sáng dậy , mầm chồi từ cát
Mới tinh khôi ca hát lứu lo
Yêu cuộc đời để nhận để cho
Vệt nhớ như sẹo mờ càng nhớ....

Tặng bác Phong Quảng

Hừ ! Mấy thằng bạn nhậu.

6 nhận xét:

Đỗ nói...

Thơ hay quá, thay lời nhận xét.
Thông tin cho bạn TS1 và Votmuoi nơi này cho xôm tụ đê.

Lana nói...

"tóc sương sờ soạng trái tim" rất gợi ngẫm... tiếc là câu sau "vớ được con chim đồi mồi" lại phá mất tứ này :(

Việt nói...

Cái ông này tui gọi là nhà máy thơ, sản xuất đều tuần 5 ngày, thứ 7 chủ nhật nghỉ. Thơ công nghiệp Lana ơi !

Việt nói...

@ Đỗ: Hôm trước vừa ngồi với hai ông này, tui thách tụi nó làm được thơ sau khi đọc phần 4. Làm thơ đường lối khó à.

Nặc danh nói...

Rõ ràng là vớ được! Cả đời lang thang giăng bẫy, đón lõng, luyện giọng, phục kích...nó vẫn mất tăm. Đến hồi xì hơi thở mệt thì con chim đồi mồi 4 ngăn 2 vòng tuần hoàn thình thịch ấy nó sà đậu trên tay... và thỏ thẻ:"Nướng em đi...!". Thế chẳng phải vớ được là gì? Hừm!

Nhà máy thơ.

AK7 nói...

Bút Tre thì cũng vẫn là nhà thơ.